Bức thư gửi cô gái tháng tư!
Có thứ tình cảm được giấu mãi đến khi người ta không còn bên nhau nữa mới được thổ lộ, có
những người ra đi nhưng chưa bao giờ biến mất trong trái tim ai đó, có những dòng thư vẫn chưa
nhận được hồi đáp. “ Liệu tôi có thể sống trong tim cậu chưa?”, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em,
“Cô gái tháng tư” nhỉ?
Hôm nay chẳng phải một ngày tháng tư, nhưng tình yêu đẹp đẽ và lời hát “Twinkle twinkle little star” đã
chạm đến trái tim của Engzy, cùng engzy đọc bức thư Arima Kousei gửi “Cô gái tháng tư” nhé!
Kaori à, công nhận em ích kỉ thật đó. Anh đang cố thay đổi bản thân, cố khép mình lại trong căn phòng
để sống, để quên rằng mình là nhạc sĩ, để chạy trốn khỏi thực tại thì em lại tự tiện đạp tung cánh cửa
đó và nắm đầu anh kéo ra ngoài. Anh dần chấp nhận những đau khổ và vượt qua chúng thì em lại bỏ
chạy khỏi anh, khiến anh đau đầu. Hay cáu giận vớ vẩn, hay đòi ăn đồ ngọt, hay đánh anh và khi anh dần
kéo em về được với mình thì em lại vùng dậy chạy thoát mất, mang lại cho anh niềm đau mới, khiến anh
đau khổ lần nữa. Nhưng cảm ơn em vì đã giúp anh biết chấp nhận sự thật, cảm ơn em vì mọi thứ, cảm
ơn em vì đã diễn cùng anh, cảm ơn em vì đã mang âm nhạc trở lại với anh, cảm ơn em vì đã mang mùa
xuân năm ấy đến. Tới lúc phải nói lời tạm biệt rồi nhỉ. Anh sẽ không phản bác rằng một con nhỏ bạo lực ,
ngốc ngếch, vô duyên nhưng rất dễ thương, xinh đẹp. Em hỏi anh rằng anh sẽ không bao giờ quên em
đâu nhỉ? Tất nhiên rồi, anh mà quên em, em ám anh mất. Anh không thể hứa trước được vì chuyện gì
cũng có thể xảy ra, như em chẳng hạn, nhưng anh hứa với em nếu anh quên, thì anh sẽ lại nhớ lại vào
mỗi tháng tư thôi em nhé. Em đã nói dối anh vào tháng tư năm ngoái nên anh sẽ hỏi tội em sau.